Tối ngày 12/7/17 – Một buổi tối thảnh thơi sau chuỗi ngày dài lăn lộn cuối năm Y4.
Đến tận bây giờ mới có thời gian ngồi xem lại cho đến hết live stream của anh hôm đó, và rồi viết lên đây những dòng tâm thư này gửi anh. Chẳng biết dùng từ ngữ gì để diễn tả cảm xúc lúc này nữa, nhưng em chỉ biết là em muốn nói với anh rằng: “Em biết ơn anh nhiều lắm.”
Cuộc sống của em, trải nghiệm của em từ sau khi gặp anh – biết anh qua khóa học HUH đã như bước sang 1 trang mới vậy. Tính từ khi biết anh cho đến này vỏn vẹn 9 tháng, nhưng chỉ khi gặp trực tiếp anh ngoài đời – được ở cùng anh, đi cùng anh là 3 tháng trở lại đây nó thực sự mới là chuyển biến vượt bậc.
Không biết có phải vì em đăng ký HUH ngay lúc mùa thi hay không, nhưng đó thực sự là 1 động lực đủ lớn để em học ngày học đêm, vận dụng vào kì thi. Và kết quả thì rất đáng được mong đợi, em thi NHI được 8 điểm. Bây giờ ngồi đây viết nên lời cảm ơn anh vì đã mang đến những cho kiến thức này, những kiến thức mà anh đã bỏ công sức – thời gian để xây dựng nên nó. Em cảm ơn anh Đại.
Biết được anh, được anh chỉ dẫn thực sự là một may mắn của em. Em xem anh như là một người thầy, một người anh đáng kính mà em vô cùng biết ơn để rồi bây giờ đây, em đã lớn hơn một chút, dám hành động, dám liều lĩnh, dám vay nợ để rồi lăn ra đi làm để kiếm tiền trả lại cho bạn. Em vẫn nhớ như in lời anh nói: “Anh không phải là người thầy duy nhất của em, nhưng anh chịu hy sinh, chịu đứng ra để em tin tưởng đi học nhiều hơn, ngoài kia vẫn còn rất nhiều thầy tốt” và em đã có được cho mình những thói quen, những tư duy của người thành công – đọc những quyển sách hay mỗi ngày, biết được tư duy: “thành công là mỗi ngày tiến gần hơn đến thành công”, dám hành động bất chấp nỗi sợ hãi, đăng ký học nhiều người thầy ngoài kia hơn nữa. Em nghĩ mình đang đi đúng hướng trên con đường mà anh đã giúp em vạch ra nó. Phải không anh?
Ngồi ngẫm nghĩ lại em mới chợt nhận thấy mình là 1 con người khác tốt hơn rất nhiều con người trước đó 1 năm: biết cách sống yêu thương – chân thành, biết nói lời yêu thương đến ba, mẹ, anh chị em, biết cảm ơn, biết được lắng nghe, biết giao tiếp, biết tạo dựng mối quan hệ, biết cách thuyết phục người khác; biết cách trao giá trị – giúp đỡ người khác – sống tình cảm hơn, nhìn nhận vấn đề tích cực hơn. Không biết liệt kê đến bao giờ mới hết được những thứ mà em đã phần nào làm tốt hơn trước kia, mà nếu không biết anh thì có thể em vẫn tăm tối như lúc trước. Em thật sự rất biết ơn anh.
Có một câu nói rất hay đó là: “không quan trọng bạn leo thang nhanh bao lâu, mà quan trọng là chiếc thang đó phải đặt đúng nơi cần leo” – anh giống như người chỉ cho em biết mình cần đặt thang ở đâu vậy – và bây giờ em cũng đang làm chính điều đó đây – em đã tổ chức 1 buổi OFF để gặp gỡ, giúp đỡ, định hướng cho các bạn năm dưới. Không biết em có năng khiếu Trainer không nhỉ? – Mà kệ cứ làm tới thôi.
Kiểu viết thư mùi mẫn thế này thì em chưa thử bao giờ, nhưng thôi bây giờ viết 1 lá cảm ơn gửi anh Đại ạ.
Kết thư, em chỉ cầu chúc anh luôn khỏe mạnh, vui vẻ như vậy, để em có thể được anh chắp cánh cho con đường chông gai mà em đã lựa chọn ở phía trước.
Hôm nay ngày 17/7/2018. – Ngày cuối năm của Y5
Dành một chút thời gian cuối ngày để viết lá thư này gửi đến anh Đại, người anh người thầy tuyệt vời của mình, người đã dìu dắt mình những ngày đầu tiên trên con đường đời.
Việc học của em sau khi biết đến HUH thực sự không còn là rào cản lớn nữa. Em dùng HUH để có thể học ít thời gian hơn nhưng vẫn thu lượm được những kiến thức đủ, em có thêm thời gian để học nhiều thứ khác hơn trong cuộc sống như kiếm tiền, xây dựng mối quan hệ….
Năm 5 này quả thật là 1 năm có nhiều biến chuyển trong công việc học tập, kinh doanh cũng như xây dựng mối quan hệ của em. Thật sự mà nói thì phải cảm ơn anh vì đã lôi em ra từ vùng an toàn nhỏ bé.
Có cái nhìn rõ hơn về tương lai, và chuẩn bị những gì ở hiện tại để tiến lên.
HUH thực sự là điểm khởi đầu tốt nhất cho SV như bọn em.
Cảm thấy may mắn vì thấu hiểu được những lo lắng, trăn trở của anh dành cho bọn em.
Nguyễn Quốc Oanh, tổ 3 Y6A (năm học 2018 – 2019), Trường đại học Y Dược Huế.