Nhật ký Bệnh viện dã chiến số 6 (phần 2)

Ngày 08/9/2021:

16h00: Như trong trại cải tạo thật các bác ạ ?(BV Dã chiến số 6, 08/9/2021)

Ngày 13/9/2021:

Thư gửi các em #2K3 từ BV Dã chiến số 6, Biên Hoà, Đồng Nai.

2K3 thân mến! Thầy hiểu rằng ở thời điểm em đang trăn trở, hồi hộp, lo lắng, và có cả hy vọng nữa.

Dù sao thì em cũng đã làm hết khả năng của mình rồi (cố gắng để có điểm cao, sắp xếp nguyện vọng theo sự tư vấn hợp lý). Còn bây giờ, hãy để số mệnh dẫn lối em đi.

Một nhóm bạn sẽ đậu đúng nguyện vọng mong mỏi. Chúng ta sẽ vui mừng (và niềm vui đó ngắn lắm, sẽ lại có trăm thứ khác phải lo nghĩ tiếp)

Nhóm còn lại, sẽ đậu ở nguyện vọng ko đc như ý lắm. Dù sao thì, chúng ta cũng đậu. Và hãy theo đuổi PHONG CÁCH SỐNG mà em muốn. Chứ ko phải vị trí công việc. Hãy hướng tới cuộc sống em muốn (tự do, có ảnh hưởng tích cực tới mọi người), thì dù công việc nào cũng sẽ hạnh phúc cả.

Nếu em lo lắng không biết làm thế nào để vượt qua được những trăn trở đó, những thử thách đó. Hãy dành thời gian đọc quyển sách nhỏ này. Thầy đã “trượt” nguyện vọng của mình. Lúc đó thầy cũng đau khổ dằn vặt mình lắm. Nhưng 3-5 năm sau, thầy đã biết ơn thời khác đó – Thời khắc Chúa chỉnh sửa thầy và đặt để cho thầy một con đường riêng. Thầy tin, dù kết quả của em thế nào, em hài lòng hay ko hài lòng ở hiện tại, thì sau này, khi nhìn lại em sẽ có 1 trong 2 tâm trạng sau:

1. BIẾT ƠN khoảnh khắc đó. Bởi dù ko đậu như ý, nhưng em đã tiếp tục nỗ lực vươn lên. Và cuộc sống luôn công bằng, nó sẽ đền đáp xứng đáng những người luôn nỗ lực và mở lòng học hỏi. Thầy hy vọng em là con người này.

2. HỐI TIẾC. Có những người luôn tiếc nuối về quá khứ, về những thứ ta ko có được. Khi vấp vào hòn đá, thay vì tiếp tục bước tới về ánh sáng cuối đường hầm (phong cách sống). Họ lại đứng đó “ôm cái chân” mà khóc lóc, và cả phần đời còn lại của họ, cứ ngồi yên chỗ đó và tiếc nuối. Em muốn tiến về phía cuối đường hầm, hay ngồi chết dí chỗ mình đá phải hòn gạch? Lựa chọn nằm ở chính em. Em đang tự kể cho mình nghe câu chuyện gì? Câu chuyện đó có giúp em tốt lên không? Có giúp em mạnh mẽ hơn không?

Bs. Lê Trọng Đại

P/s: Tải ngay quyển sách nhỏ này về và đọc, để giúp chính bản thân em mạnh mẽ bước qua ngã rẽ cuộc đời này https://mailchi.mp/fea4e90…/sach-dam-khac-biet-dam-dan-dau

Ngày 14/9/2021:

Cùng chung tay để nhanh chóng kiểm soát được dịch bệnh. SYT đang thúc giục ❤️

(P/s: Lúc đầu, chúng tôi cũng băn khoăn và e dè khi chọn lọc bệnh nhân sử dụng Molnupiravir lắm. Vì dữ liệu đánh giá hiệu quả chưa nhiều. Nhưng sau khi nhóm bệnh nhân đầu tiên sử dụng, nhìn thấy được hiệu quả. Chúng tôi đã mạnh dạn chọn bệnh nhân và tư vấn cho bệnh nhân sử dụng Molnupiravir – Bs Đại, ngày 23/10/2021)

20h00: Bài viết nhận được nhiều bình luận bất ngờ

Bs Thịnh công tác tại Khoa Ngoại Thận tiết niệu, BVĐK Long Khánh tuyển bạn gái nhá các bạn trẻ ?

(Bệnh viện dã chiến số 6, Biên Hòa, Đồng Nai do BVĐK Khu vực Long Khánh chủ trì, chịu trách nhiệm quản lý. Do đó nhân lực nòng cốt ở đây là các anh chị đồng nghiệp đến từ BVĐK Khu vực Long Khánh.

Và tôi bất ngờ khi nhìn thấy mọi người bình luận, hầu hết đều là các bạn đồng nghiệp từ BVĐK Khu vực Long Khánh. Tôi cứ nghĩ các bạn ấy không biết Facebook của mình. Nhưng hóa ra không phải vậy. Qua đó, ta mới thấy được sức ảnh hưởng mà Facebook đang tác động lên mối quan hệ, cách tương tác của mỗi cá nhân chúng ta lớn đến thế nào)

Ngày 19/9/2021:

Bạn sẽ cảm thấy như thế nào khi mọi người được ra viện, còn mình thì cứ mãi phải ở đây?

“Bác sĩ ơi, hôm nay bác có được làm xét nghiệm không?” Bác bệnh nhân Trần Tuấn Anh hỏi.

“Bác sĩ ơi, hôm nay có kết quả xét nghiệm chưa. Sao mọi người trong phòng được gọi báo về mà bác chưa thấy ai gọi nữa” Bác ấy lại hỏi.

Rồi cả phòng về hết, còn mỗi mình bác. Các phòng trong tầng 3 Block B trống dần. Nên lại dồn các bệnh nhân cũ lại ở chung, để có phòng trống đón bệnh nhân mới.

“Bác sĩ ơi, có kết quả xét nghiệm chưa bác sĩ?” Bác ấy lại hỏi.

Rồi mọi người trong phòng lại về hết. Còn lại mỗi mình bác ấy ở phòng B313.

Lượt bệnh nhân tiếp theo ra về, bác vẫn chưa được ra viện vì kết quả PCR Sars-Covid-2 chưa đủ điều kiện xuất viện.

Lại dồn bệnh nhân cũ, để có phòng trống cho bệnh nhân mới. Bác được sang B312, ở cùng 2 em thiếu niên. Được mấy ngày, 2 em lại được ra viện. Bác vẫn ở lại.

Rồi có một bác mới đến, ít tuổi hơn, vui tính hơn. Mỗi sớm đi buồng, đến phòng 2 bác lại thấy rôm rả cười, “cà khịa” lần nhau.

“Mày bao nhiêu. Thôi rồi, có 92 thôi (SpO2). Xuống lầu 1 mà thở oxy đi ” Bác Tuấn Anh cà khịa.

“Còn lâu nha. 98 đây này” Bác mới vui tính hơn, cũng khiêm nhường hơn (đúng như tên: Triệu Thái Học)

“Bác sĩ ơi, sắp được về rồi, chắc ngày mai ngày kia thôi” bác Tuấn Anh hồ hởi khi thấy Bs Đại.

Cứ liên tục vậy suốt cả tuần, đến mức Bs Đại ngại quá. Vì được về hay không, mình và các bác sĩ đều nắm dựa vào kết quả PCR.

Thế rồi, cuối cùng ngày đó cũng đến. Bác ấy đủ điều kiện ra viện thật. Mừng không tả nổi luôn.

“Bác về đây. Bác sĩ ở lại mạnh khoẻ hoàn thành tốt công việc nhé. Cảm ơn các bác sĩ nhiều lắm”

“Ông về thì tôi nói chuyện với ai đây?” Bác Thái Học tỏ vẻ tiu ngỉu.

May thay, 3 ngày sau bác ấy cũng đủ điều kiện xuất viện.

BẠN CẢM THẤY THẾ NÀO KHI MỌI NGƯỜI ĐƯỢC RA VIỆN, MÀ MÌNH MÃI Ở LẠI?

Hẳn ai cũng sẽ sốt ruột lúc mới đầu. Nhưng rồi ta sẽ dần nhận ra, chỉ có vui vẻ, khuây khoả, yêu từng phút giây đang sống, thì mình mới nhanh bình phục. Và bác Tuấn Anh đã làm đúng điều đó.

Chúc bác mạnh khoẻ.

Hãy chung tay cùng Chính phủ và các ban ngành nhanh chóng đẩy lùi dịch bệnh nhé mọi người.

Bs. Lê Trọng Đại

Ngày 20/9/2021:

11h00: Ko chỉ chữa bệnh thân thể. Các bác còn giỏi cả chữa bệnh tinh thần nữa ❤️

Tranh thủ giờ nghỉ chuẩn bị trung thu cho các cháu. tại BV Dã chiến số 6, Biên Hoà, Đồng Nai.

P/s: Bên ngoài, các chú bộ đội đang tập múa lân để tối trình diễn cho các cháu ?

17h00:

Tết trung thu tại BV Dã chiến số 6, Biên Hoà, Đồng Nai.

Xin được gửi lời cảm ơn tới anh chị em đồng nghiệp, các “chú” bộ đội, các bạn bên Thiên Chúa. Mọi người đã gác lại những bộn bề cá nhân để ở đây cùng nhau chăm sóc các bệnh nhân Covid.

Xin được gửi lời biết ơn tới các nhà tài trợ, các mạnh thường quân, các cty- doanh nghiệp, đã dành những phần quà tới các em nhỏ, các bệnh nhân Fo, và cả cho lực lượng hỗ trợ chống dịch.

Biết ơn lãnh đạo các cơ quan, chính phủ đã chăm lo cho người dân trong lúc dịch bệnh này.

Nhiều bệnh nhân lớn tuổi chia sẻ rằng “Đây là trung thu hạnh phúc nhất mà tôi từng được chứng kiến”

Ở đâu có yêu thương, ở đó có hạnh phúc.

Ở đâu có quan tâm, ở đó có tình người.

Hãy cùng đồng lòng với chính phủ và cơ quan chức năng, để đất nước sớm bình an trở lại. Để chúng ta lại được quây quần bên nhau mà không phải mặc đồ bảo hộ, mọi người nhé

Cầu Chúa!

Bs. Lê Trọng Đại