TÔI CÓ MỘT ĐAM MÊ CHÁY BỎNG…
Đó là giúp cho các em sinh viên y dược có cách học nhàn mà hiệu quả và đạt điểm số cao trong học tập. Để các em tự tin và có nhiều thời gian theo đuổi đam mê.
Trong suốt 10 năm qua (từ 11/11/2010) đã có hơn 15360 học viên đến từ khắp các trường y dược trong cả nước (Y Hà Nội, Y Dược Thái Nguyên, Y Dược Hải Phòng, Y Hải Dương, Y Thanh Hóa, Y Vinh, Y Đà Nẵng, Y
Dược Huế, Y Tây Nguyên, Y Dược TP. HCM, Y Phạm Ngọc Thạch, Y Dược Cần Thơ, Y Trà Vinh…) tham dự các lớp học Online cũng như trực tiếp cùng Bs Đại.
Trước khi bước vào lớp học, các em ấy đầy tự ti:
- “Có lẽ mái trường y – dược này không dành cho mình. Mình đã cố gắng rồi. Mình đã thức khuya rồi, học đến 1 – 2h sáng mà có thay đổi được điểm số đâu”.
- “Em cũng đã thử tìm đọc nhiều phương pháp học rồi. Cũng chỉ hứng thú được vài tuần đầu thôi. Đâu rồi lại vào đó, bế tắc vẫn bế tắc thôi ạ”.
- “Nói thật với thầy, lúc đầu em bước vào lớp của thầy với tâm trạng đầy hoài nghi: Để thử xem có gì hay ho, hay lại vẫn giống những cái sách vở ngoài kia viết. Cái đó em thử rồi. Nhưng chẳng hiệu quả gì. Thế nhưng phương pháp của thầy đã thuyết phục em hoàn toàn. 2 từ thôi: đơn giản mà hiệu quả. Quá tuyệt thầy ạ”.
Nhưng khi bước ra khỏi lớp học, các em ấy căng tràn tự tin và biết chính xác từng bước phải làm gì để có thể học nhàn mà hiệu quả.
- “Em biết được điều gì là thực sự quan trọng với mình thầy ạ. Lâu nay em cứ dàn trải, cố gắng học tất cả thành ra không đủ sức nên kết quả mới thấp vậy”
- “Từ ngày học thầy, em biết cách để tận dụng sức mạnh của bạn bè, thầy cô. Và đặc biệt là điểm cuối kỳ em luôn nằm trong top đầu, dù cho suốt năm học em cứ đi hỏi bài bạn. Chúng nó ngạc nhiên lắm. Nhưng nó không biết được em học được điều này từ ai đâu. Là từ thầy đó”
- “Từ ngày học thầy, việc học trên lớp nhàn hơn, không còn phải chịu cái cảnh thức đến 12h đêm nữa. Mà lạ nha, điểm số lại cứ 8, 9. Em còn có thời gian đi học tiếng Anh với tham gia đội thanh niên tình nguyện và câu lạc bộ hiến máu tính nguyện nữa cơ. Ở đó em quen được nhiều anh chị thú vị lắm. Biết ơn thầy”
Khi mới bước chân vào Trường ĐH Y Hà Nội (tháng 9/2008), trong lòng tôi tràn đầy niềm tin “Đại học mình còn đậu 2 trường với điểm chót vót thế này. Thì chẳng gì có thể làm khó mình được nữa.
Rồi mình sẽ xuất sắc như thầy Tôn Thất Tùng với phương pháp mổ gan khô”. Tôi nghĩ chỉ cần chăm chỉ như lúc học cấp 3, thức đến 1 – 2 giờ sáng để đọc bài trước khi lên lớp, mua sách tham khảo, sách nâng cao thì rồi mình sẽ xuất sắc (như đã từng xuất sắc thôi).
Và tôi đã làm được vế đầu: Thức đến 1 -2 giờ sáng, cố gắng đọc sách trước khi lên lớp. Nhưng bài học dài quá, đọc mình sách giáo khoa thôi cũng không kịp nữa, chứ đừng nói đến sách tham khảo (như lúc ôn thi đại học).
Và rồi như một cú tát mạnh vào mặt, điểm thi học kỳ 1 trả về. Bạn không tưởng tượng được đâu! 6,78 là điểm tổng kết. Nào là 5 điểm lý sinh, 7 điểm hóa học… Tôi thực sự sốc! Vì suốt những năm cấp 3, toàn điểm 9 điểm 10.
Nếu bạn cũng là sinh viên y dược, có lẽ bạn cũng cảm nhận được sự chua xót lúc đó. Bây giờ mọi người nhìn thấy tôi là một bác sĩ đa tài năng (Vừa làm chuyên môn ở bệnh viện. Vừa làm công tác quản lý chất lượng bệnh viện. Thường xuyên đi đào tạo – tập huấn cho anh chị em đồng nghiệp. Vừa là tác giả của nhiều đầu sách bán chạy. Đồng thời xuất bản nhiều sách trên Amzon Kindle. Mà vẫn duy trì các lớp học Online và trực tiếp để hỗ trợ các bạn sinh viên y dược).
Chẳng ai có thể nghĩ được tôi đã từng có những ngày tháng bết bát đến tệ hại ở Trường ĐH Y Hà Nội. Tôi không phủ nhận điều đó. (Bạn bè tôi cũng có thể xác minh điều đó). Ngược lại, tôi cảm thấy may mắn vì chính nhờ điểm số thấp ấy (6,78) đã thức tỉnh tôi. Đã cho tôi biết “Cách học của mình đang có vấn đề. Và mình cần phải làm gì đó khác đi”.
“Nếu cứ làm như đã làm, sẽ chỉ được những gì đang có” Giả sử như, điểm số của tôi vẫn cứ tầm tầm 7,5 – 7,9. Có lẽ tôi sẽ chẳng có động lực gì để thay đổi. Và rồi cuộc sống của tôi ở hiện tại cũng sẽ bình bình như bao bạn bè tôi. Bạn sẽ không được đọc những quyển sách tuyệt vời mà tôi viết. Bạn cũng sẽ chẳng được biết đến Sơ đồ tiềm thức (Submap) để nhớ nhanh nhớ lâu mà không phải đọc lặp lại. Bạn cũng sẽ không biết đến Thuyết bàn tay (Hand Theory) để định hướng ngành nghề trong tương lai…
Điều tôi muốn chia sẻ ở đây (với bạn) là có thể tình trạng hiện tại không như ý bạn, có thể nó đang làm bạn đau đớn. Nhưng dù nó là gì đi chăng nữa, nó cũng sẽ chẳng thể làm tổn thương bạn, nếu như bạn không cho phép
điều đó xảy ra.
Hãy luôn tự hỏi mình 3 câu hỏi dưới đây:
- Mình đã thực sự nỗ lực chưa? (Hãy liên tục tiến về phía trước. Dù thế nào đi nữa, xin đừng đứng yên một chỗ).
Mình đã thực sự mở lòng để học hỏi chưa? (Khi bế tắc hãy đi gặp ai đó, hãy lấy đại một quyển sách nào đó. Hãy tham gia một lớp học nào đó. Vũ trụ diệu kỳ lắm. Bạn sẽ tìm thấy câu trả lời theo cách mà bạn không ngờ tới. Tôi tìm được con đường cho mình theo cách không ngờ tới như vậy đó) - Mình đã thực sự biết ơn, biết trân trọng và tận dụng tối đa những gì đang có chưa? (Đừng đòi hỏi, đừng giá mà, đừng ước gì. Với tất cả nguồn lực hiện có trong tay, với tất cả những mối quan hệ hiện có, với tất cả những kỹ năng bạn đang sở hữu, bạn có thể làm được những gì ngay bây giờ?
- Hãy làm ngay đi. Như khi bạn đi xe trong đêm vậy. Đèn xe chỉ chiếu được 10m phía trước thôi. Cứ tiến bước, đừng sợ hãi, đừng lo lắng quá nhiều. Rồi 10m tiếp theo sẽ được mở ra)
Tôi hy vọng tâm sự này đã giúp bạn tự tin hơn vào bản thân mình, cũng như tin tưởng vào những người xung quanh bạn. TIN TƯỞNG – chính là khởi nguồn đầu tiên cho mọi kết quả tốt đẹp trong cuộc sống. Đúng! Bạn có
quyền hoài nghi. Nhưng liệu điều đó có giúp cuộc sống của bạn tốt hơn không? Bạn tự quyết định nhé. Như các học trò của tôi đó. Dù hoài nghi, nhưng họ vẫn hành động, để mở ra cánh cửa cơ hội, để có chút hy vọng tươi
mới. Bạn cũng nên suy ngẫm về điều đó.
Cuối cùng, tôi muốn chia sẻ với bạn rằng, tôi có thể làm rất nhiều việc khác nhau, xuất hiện ở rất nhiều lĩnh vực trong cuộc sống. Tuy nhiên nhiên, có được điều đó là nhờ tôi đã làm chủ được CÁCH HỌC NHÀN MÀ HIỆU QUẢ. Khi nhìn thấy các em sinh viên y dược chật vật với việc học hành. Ra trường đi làm thì ngơ ngác. Tôi thấy mình trong đó. Tôi tự nhận thấy mình có phần trách nhiệm để giúp các bạn ấy học nhàn mà hiệu quả, để có được sự tự tin và có nhiều thời gian cho đam mê. Ngành y tế sẽ tuyệt vời biết bao nếu có những y bác sĩ tài giỏi và đa năng, phải không bạn?
Tác giả, bác sĩ: Lê Trọng Đại
Facebook | Fanpage | Youtube
Email: bsletrongdai@gmail.com